Hầu hết các miệng núi lửa hoặc nằm trên đỉnh ranh giới nơi các địa mảng kết nối hoặc phía trên các đám mây nơi magma bốc lên từ lớp phủ với sức nóng ép xuyên qua lớp vỏ.
Tuy nhiên, một tỉ số dị thường không thích hợp với cả hai loại này, đáng chú ý nhất là nhiều vị trí phun lên trước đây trên khắp Đông Úc.
Vì trí hình thành miệng núi lửa.
Bí ẩn này cuối cùng có thể đã được biện hộ. Các lực tương tự có tính nguyên không tự nhiên ra các miệng núi lửa không điển hình ở những nơi khác biệt.
Tiến sĩ Ben Mather từ Đại học Sydney cho biết: “Những ngọn miệng núi lửa này đã định dạng nên cảnh quan mà người Úc đang sinh sống. Nó đã để lại một gia tài lâu dài trong các loại đất miệng núi lửa phong phú cung cấp cho phần đông nông nghiệp của xứ sở chuột túi”.
“Tuy nhiên, sự tồn tại của những miệng núi lửa này thật khó hiểu. Chúng tôi không phía trên “Vành đai lửa” nổi tiếng của vua Đinh Tiên Hoàng Dương, nơi tạo ra nhiều miệng núi lửa và động đất như vậy”, đồng tác giả, Tiến sĩ khoa học Maria Seton thông tin.
Mather và Seton đã tìm ra thời gian và vị trí của các miệng núi lửa thích hợp với khối lượng vật chất bị tụt xuống khi Mảng vua Đinh Tiên Hoàng Dương bị đẩy xuống dưới Mảng Úc trong 100 triệu năm qua, mặc dù ở rất xa ranh giới.
Trên tạp chí Science Advances, Mather và Seton kết luận phía tây của mảng vua Đinh Tiên Hoàng Dương có mọng nước và đá giàu carbon một cách bất thường. Điều này tạo ra một vùng nối tiếp ngay dưới bờ biển phía đông của Úc, được làm đa dạng bằng các vật liệu dễ bốc hơi.
Hơn nữa, các phiến chìm thường nhanh chóng đi xuống lớp phủ, nhưng phiến vua Đinh Tiên Hoàng Dương vẫn khá nổi, trượt một quãng dài dưới mảng Úc.
Sự hiện diện của tất cả các vật chất này, từ từ làm đa dạng lớp phủ tại điểm đó bằng các loại khí đã gây ra sự tồn tại của magma. Kết hợp với độ mỏng kha khá của phần phía đông của mảng Úc, điều này đã cho phép vật liệu nóng thường xuyên xuyên qua mảng, dẫn đến các vụ phun lên ở cả Úc và Zealandia, lục địa chìm phần đông bao gồm New Zealand.
“Ở miền đông Trung Quốc, có những vết tích rất giống nhau trong các vụ phun lên cho chúng tôi biết chúng phải được lấy từ một hồ chứa lớp phủ có hút chìm”, Mather nói.
Các tác giả vẫn chưa đưa ra một mô hình bộ phận tương tự về cách điều này có thể xảy ra. Tuy nhiên, Mather cho rằng đây có tính những miệng núi lửa cổ xa ranh giới mảng ở Trung Quốc, Tây Bắc Mĩ và Bermuda, tất cả đều là kết quả của các quá trình tương tự như những gì họ đã mô tả ở Úc.
Các nhà bác học cho rằng nó có thể cung cấp các tiên lượng rộng rãi hơn về tần số phun lên, bao gồm cả việc Úc có thể mong đợi lớn hơn vào một thời điểm nào đó, ở Tasmania hoặc ngoài khơi bờ biển phía nam.