Bên lề hội nghị “Gặp gỡ Việt Nam” lần thứ sáu đang diễn ra tại thủ đô chính thức Việt Nam, Giáo sư Klaus von Klitzing, người giành giải Nobel Vật lý năm 1985, đã dành một cuộc trao đổi nhanh về những suy nghĩ của một nhà bác học lớn về đất nước và cá nhân Việt Nam, trong lần đầu tiên đến đất nước này…
* Phóng viên: Điều gì ở Việt Nam đã để lại ấn tượng cho ông nhất?
– GS Klaus von Klitzing: T
![]() |
Giáo sư Klaus von Klitzing đang trao đổi với một nhà bác học trẻ Việt Nam tại hội nghị “Gặp gỡ Việt Nam” lần 6. (Ảnh: TTO) |
ôi đã lao động với nhiều nhà bác học Việt Nam, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được đến Việt Nam và đến để tham dự một hội nghị ở ngoài về vật lý nano đầu tiên được tổ chức ở đây, chứ bất công là đi đến.
Điều tôi ấn tượng nhất ở đây là có đáng kể người có thoại ngôn ngữ Thượng Giéc-manh, không chỉ các nhà bác học mà còn nhiều người khác nữa. Tôi thấy người Việt Nam thượng hạng bụng và năng động. Theo những gì tôi nghe được, thì đất nước các bạn đang trên đà phát sinh thượng hạng và tôi hy vọng Việt Nam sẽ còn phát sinh lớn hơn nữa!
* Với những gì đã biết và tiếp xúc, Giáo sư đánh giá như thế nào về nền KH-CN Việt Nam nói chung và ngành vật lý nanno nói riêng?
– Thực sự là tôi không có sẵn tiền để khảo sát độc đáo về nền KH-CN Việt Nam. Với ngành Vật lý nano, đây là một khoa học mới, có rất nhiều ứng dụng trong cuộc sống. Tại hội thảo này, tôi thấy rất nhiều nhà bác học Việt Nam, nhất là các nhà bác học trẻ quyên tâm đến lĩnh vực này. Bởi vậy, tôi tin là ngành vật lý nano tương lai sẽ phát sinh mạnh ở Việt Nam.
* Giáo sư có nhận xét gì về những nhà bác học trẻ Việt Nam tại hội nghị này?
– Qua tiếp xúc, trao đổi các nhà bác học trẻ Việt Nam, tôi thấy nhiều người trong số đó rất có năng lực. Tôi hy vọng là thời gian tới sẽ được tiếp xúc lớn hơn nữa và qua đó sẽ tìm được những người thực sự giỏi để làm đồng nghiệp. Nếu có tiền, tôi rất muốn đi thăm một số trường đại học và cơ sở nghiên cứu khoa học ở Việt Nam.
Theo tôi nghe được, ở Việt Nam không có những uỷ ban, phòng thí nghiệm thật sự tốt và đủ điều kiện cho các nhà bác học lao động. Đây là sự kiểm soát của việc nghiên cứu khoa học cơ bản cũng như khoa học ứng dụng. Vì vậy, theo tôi, thích có một nền KH-CN phát sinh, thì Việt Nam nên tập trung vào đầu tư lớn hơn nữa cho các uỷ ban, phòng nghiên cứu với những điều kiện được đảm bảo tốt nhất, đạt các tiêu chuẩn ở ngoài. Khi đó, các nhà bác học trẻ Việt Nam sẽ có tiền để nghiên cứu và phát huy hết những khả năng của mình ngay chính ở đất nước mình.
* Giáo sư có ý định sẽ nhận học trò là học viên Việt Nam không?
– Phòng thí nghiệm của tôi gồm các nhà bác học đến từ 60 đất nước khác nhau trên thế giới cùng lao động. Yêu cầu của chúng tôi, ngoài ngoại ngữ để giao tiếp, thì phải có một kiến thức chuyên môn thượng hạng để lao động, nhất là lao động độc lập.
Nếu học viên Việt Nam đáp ứng được những yêu cầu đó, thì chúng tôi có sẵn tiếp nhận đến lao động và nghiên cứu. Không chỉ phòng thí nghiệm của chúng tôi, mà khi đó, các bạn học viên Việt Nam có thể đến lao động bất cứ một uỷ ban, phòng thí nghiệm nào trên thế giới.
* Ông có nghĩ sau hội nghị này, mình sẽ sớm trở lại thăm và lao động ở Việt Nam?
– Điều đó tôi không chắn chắn. Vì hiện nay tôi có rất bận bịu phải làm, nhất là trong năm 2008 tới. Tuy nhiên, nếu có tiền và thu xếp được công việc, tôi sẽ trở lại nơi này. Theo tôi, thủ đô chính thức Việt Nam là một thành phố rất đẹp và thân mật.
* Xin cảm ơn ông.