Cuộc đua năng lượng giữa Trung Quốc và Cộng hoà Ấn Độ sẽ mãnh liệt hơn vào năm 2008 khi cả hai bên đều đi rộng rãi để tìm chất đốt cho nền kinh tế bùng nổ của mình. Trong cuộc “tỷ thí” này, Bắc Kinh đang dẫn trước một bước xa, các nhà phân tích nhận định.
Trung Quốc, với túi tiền lớn và ngoại giao năng động, đã đánh bại nước Cộng hoà Ấn Độ quan liêu, ì ạch trong cuộc tìm kiếm nguồn cung cấp chất đốt lâu dài tại Á Châu, châu Phi và Mỹ Latin, giới phân tích thông tin.
“Người Trung Quốc đang vượt hơn người Cộng hoà Ấn Độ. Dù là ở đâu, Myanmar, Sudan hay Indonesia, người Trung Quốc luôn đi trước”, Rahul Bedi, nhà phân tích người Cộng hoà Ấn Độ đặt vào tạp chí quốc phòng hàng tuần Jane nói. “Tuy nhiên, Cộng hoà Ấn Độ đang tiến hành nhịp độ của họ”.
Đầu tháng Mười Hai này, Trung Quốc đã đánh bại Cộng hoà Ấn Độ để trở thành nhà thầu được sự ưu tiên cho kế hoạch ở Myanmar của Công ty Daewoo, Hàn Quốc sau khi Bắc Kinh tuyên bố sẽ chi 1,1 tỷ USD cho vòi dẫn.
![]() |
(Ảnh: AFP) |
“Người Trung Quốc tiến đến mục tiêu mạnh mẽ hơn, nhanh hơn”, Victor Shum, nhà phân tích của Công ty Tư vấn dầu lửa Purvin & Gertz đóng tại Singapore nói.
Sự quyết đoán của Trung Quốc bắt nguồn từ nền tảng nền công nghiệp đồ sộ của họ, vốn rất cần chất đốt để sản xuất mọi thứ, từ phân bón tới điện thoại di động. “Trung Quốc sản xuất nhiều loại hàng hóa cho thế giới và họ cần năng lượng để lao động đó”, He Jun, chuyên gia phân tích tại Công ty Tư vấn năng lượng Anbound, Bắc Kinh nhận xét. “Đó là xu hướng không ngừng”.
Trung Quốc phải nhập khẩu 1/2 số lượng dầu thiết yếu, tiêu thụ 7,16 triệu thùng dầu một ngày vào năm ngoái. Nhu cầu của Trung Quốc sẽ cao hơn nhu cầu của Mỹ sau năm 2010, cơ quan năng lượng ở ngoài (IEA) cho biết.
Nhu cầu năng lượng của Cộng hoà Ấn Độ cũng tăng nhanh nhưng còn kém xa Trung Quốc do kinh tế nước này hướng về dịch vụ. Cộng hoà Ấn Độ, đất nước nhập khẩu 70% lượng dầu theo nhu cầu, định mức thụ 2,45 triệu thùng dầu một ngày.
Cơn khát dầu của Trung Quốc một phần là do giá dầu tăng tới mức gần 100 USD/thùng. “Kể từ năm 2002, nhu cầu dầu của Trung Quốc tăng từ 5-10% một năm trong khi mức cầu của Cộng hoà Ấn Độ chỉ là tăng bất thường”, Dave Ernsberger, Giám đốc Công ty Dầu khí Platts Asia, nói.
Do cơ cấu chính trị nên Tập đoàn Dầu và khí tự nhiên (ONGC), công ty thuộc quản lchí hướngnh quyền của Cộng hoà Ấn Độ, gặp nhiều trở ngại hơn so với các công ty của Trung Quốc trong các kế hoạch đầu tư.
Vấp phải sự phản đối của một số đảng sự đối chọi, Cộng hoà Ấn Độ phải bỏ qua một khế ước mang tính bước ngoặt với Mỹ về việc đưa New Delhi vào thị trường hạt nhân dân sự. Cùng lúc đó, Washington – vốn nghi ngờ chương trình hạt nhân của Iran, tỏ ra không mấy hào hứng với các kế hoạch tham gia vào việc xây dựng vòi dẫn từ Iran sang Cộng hoà Ấn Độ thông qua Pakistan. Dự án này bị trì hoãn bởi các yếu tố kỹ thuật và tranh cãi về giá.
Trung Quốc có nhiều tiền hơn Cộng hoà Ấn Độ. Công ty chính quyền CNPC – công ty sản xuất dầu chủ chốt của Trung Quốc, đã đầu tư 45 tỷ USD vào các nguồn năng lượng mới trong khi ONGC mới bỏ ra 3,5 tỷ USD trong một giai đoạn 5 năm, tới năm 2005.
Năm 2005, Cộng hoà Ấn Độ tuyên bố nước này hy vọng có thể chuyển từ thi đấu sang thiết lập liên minh với Trung Quốc nhưng nỗ lực này đã thất bại do những nghi kỵ có từ xưa giữa hai bên
Trung Quốc đã tăng cường sự hiện diện ở Trung Á và ngắm tới Liên bang Nga phong phú – liên minh thời Chiến tranh lạnh của Cộng hoà Ấn Độ.
Cộng hoà Ấn Độ, hiện giữ 20% phần đóng góp trong mỏ khí Sakhalin-1 của Nga, tuyên bố, những thỏa thuận mới về dầu và khí giữa Cộng hoà Ấn Độ và Nga sẽ được “đặt vào vững chắc vào tháng 2 tới”. Tuy nhiên, quan hệ ấm lên giữa New Delhi và Washington trong thời gian ngày qua đã phủ láng lên quan hệ giữa nước này với Nga.
Gần đây, Cộng hoà Ấn Độ bắt đầu sự học Trung Quốc, tăng cường quan hệ với các đất nước châu Phi, thúc đẩy quan hệ thương mại và quốc phòng. Đổi lại, ONGC giành được quyền khai thác ở Sudan và Nigeria bên cạnh Libya, Algeria, Ai Cập kể từ 2004. Tháng 10 năm nay, ông Manmohan Singh là Thủ tướng Cộng hoà Ấn Độ đầu tiên trong vòng 45 năm đi thăm đất nước xuất khẩu dầu lửa hàng đầu là Nigeria.
Tuy nhiên, Trung Quốc đã xuất hiện ở châu Phi từ trước. Nước này xây dựng đường sá, hệ thống đường sắt và các cơ sở hóa dầu. hiệu trưởng Trung Quốc Hồ Cẩm Đào hồi đầu năm nay đã đi thăm châu Phi, chuyến thăm thứ 3 trong vòng chưa đầy 3 năm.
Hoài Linh